*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Dạ Lãnh
*
Cố Tích Triều gần như tuyệt vọng, trên người, tứ chi đều bị xiềng xích vô luận thế nào cũng tránh không thoát, phải làm sao mới được đây? Y bắt bản thân phải nhắm mắt để tĩnh táo trở lại, nào ngờ lúc đó, trên lầu truyền đến giọng nói của Hoàng Kim Lân.
“Tào đại nhân, ngài đã tới!”
Cố Tích Triều thầm nghĩ: “Thảm rồi, như thế này thì làm sao mà thoát thân?” Y vừa suy tính, vừa giả bộ ngủ. Không lâu sau, có tiếng bước chân người đi xuống cầu thang. Kỳ lạ, hình như không chỉ có một, theo sau vẫn còn mấy người, hơn nữa trên tay còn nâng cái gì khá nặng. Một lúc sau âm thanh cũng ngừng lại, vật nặng kia cũng được buông xuống, hình như là một cái bàn.
“Ta biết ngươi tỉnh rồi, mở mắt đi.”
Cố Tích Triều biết giả bộ vô ích, liền mở mắt ra, chỉ thấy người vừa tới vốn là một người không còn trẻ tuổi, trên người vận y bào quý quá, đẹp đẽ, nhưng không giấu được khí chất hung bạo, tàn nhẫn.
“Tào đại nhân?”
“Đúng là tại hạ.”
“Là ngươi sai người bắt ta đem tới đây sao?”
“Đúng vậy.”
“Ồ, vậy xin hỏi ngươi có ý định gì?” Cố Tích Triều mặc dù biết rõ, nhưng vẫn không cam lòng chấp nạận, vả lại cũng muốn trì hoãn thêm thời gian.
“Ngươi tên là Cố Tích Triều phải không?” Tào đại nhân cười khinh miệt, hắn đã từng này tuổi, làm sao không nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-han-thien/132901/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.