Edit: Tịch Dương
Ban đêm, Tồ Lai sơn càng trở nên yên tĩnh, yên tĩnh đến độ chỉ một tiếng chim hót cũng khiến người ta thảng thốt giật mình. Lục Tiểu Phụng nhàm chán ngồi nhìn Lệ Nam Tinh đi qua đi lại thu thập dược phòng. Nhờ có dược của y, cùng với sự trợ lực nội công của hắn, nội thương của Lệ Nam Tinh đã tốt hơn phân nửa.
“Nam Tinh, sau này ngươi có tính toán gì không?”
“Cũng không có tính toán gì, có lẽ sẽ ra ngoài một chút. Đợi tới mười lăm tháng tám, ta sẽ tới bí nhai gặp một người”.
“Bằng hữu?”
“Ta không biết”. Lệ Nam Tinh lắc đầu, khẽ nhíu mày, “Là cha ta trước khi lâm chung đã dặn lại, mong ta ngàn vạn lần không thể quên. Người nói nếu ta đánh bại người kia thì có thể trở thành đệ nhất võ lâm, nhưng chưa nói người kia là ai”.
Lục Tiểu Phụng vuốt râu suy tư, “Cha ngươi muốn ngươi cùng một người không biết địch hay bạn luận võ, rốt cuộc là có dụng ý gì?”
“Cha ta làm vậy khẳng định có đạo lý của người, chờ gặp được người kia sẽ biết ngay thôi”.
“Hiện tại còn cách trung thu một tháng, ngươi có chắc sẽ thắng được hắn hay không?”
“Ta không biết”. Lệ Nam Tinh rũ mi mắt xuống, “Nhưng ta biết ta không thể thua”.
Lục Tiểu Phụng dường như còn muốn nói điều gì, nhưng lại chỉ há miệng thở dốc, im lặng.
Hai người trầm mặc. Lục Tiểu Phụng xuyên qua ánh sáng nhàn nhạt trong phòng, dưới ánh nến nhìn Lệ Nam Tinh. Rõ ràng khuôn mặt giống Truy Mệnh như đúc, nhưng có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-cung-troi-cuoi-dat/125144/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.