Sự thật chứng minh, ba tên thợ giày thối ra chiêu, Gia Cát Lượng cũng vô pháp đoán được.
— Cố Tích Triều
Lục Phiến Môn, tiểu lâu.
Vô Tình buông chén trà trong tay, nhìn người bên cạnh bàn ôm kiếm ngồi thẳng tắp, khe khẽ thở dài: Ngươi ………
Không có thanh âm.
Vô Tình không muốn nói gì, cũng không biết nên nói gì, đành ngừng lại, tiếp tục vùi đầu đọc đống hồ sơ án chất đầy trên bàn.
Đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, một bóng áo trắng vụt tiến vào: Đại sư huynh, ngươi mấy ngày nay buồn phiền thế nào lại chỉ ở trong lâu …..
Khi Truy Mệnh nhìn đến cảnh tượng kì dị trong phòng, đầu tiên là ngẩn ngơ, rồi đem nửa thanh âm nuốt trở lại, nâng tay dụi mắt, quơ quơ đầu hỏi Vô Tình: Ta đang bị ảo giác hay sao?
Vô Tình bất đắc dĩ: Ngươi không bị ảo giác, là thật.
Truy Mệnh hắc hắc cười hai tiếng, xoa xoa đầu: Thích đại ca, ngươi ở đây a.
Thích Thiếu Thương: Ân, là ta.
Truy Mệnh dùng ánh mắt hướng Vô Tình, ngầm hỏi có chuyện gì mà Thích Thiếu Thương lại ở trong này? Vài ngày gần đây Thích Thiếu Thương đột nhiên đổi tính, cả ngày đi theo bên người Vô Tình, hễ đến chỗ Vô Tình là có thể thấy Thích Thiếu Thương, nên ngay cả thần kinh thô như Truy Mệnh cũng cảm giác được có chuyện dị thường.
Vô Tình: Ngươi hỏi hắn đi, hắn theo ta vài ngày, còn chưa có mở miệng câu nào.
Truy Mệnh đi vòng vòng quanh hai người: Đại sư huynh, ngươi không phải ta, nên Thích đại ca dù có không mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-bien-kinh-truong-doan-su-he-liet/764582/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.