Thật không nghĩ tới cũng có ngày có chuyện khiến cho Truy Mệnh buồn bực nhường này.
— Cố Tích Triều
Gần đây có người rất thống khổ.
Có hai người rất thống khổ.
Nguyên bản thống khổ chỉ có một người.
Nhưng gần đây lại biến thành hai.
Thực sự có thể nói đây không phải lỗi của anh, cũng chẳng phải lỗi của tôi.
Hai người kia chính là Thích Thiếu Thương và Phương Ứng Khán.
Phương Ứng Khán thống khổ là chuyện bình thường, đúng như lời Phương tiểu hầu gia đã nói: Từ ngày hi lý hồ đồ lúc nào cũng mong mỏi đến Lục Phiến Môn thăm vị kia, chính bản thân không có lấy một ngày an ổn.
Nhưng Thích Thiếu Thương thống khổ có chút không bình thường.
Nói đến chuyện Thích Thiếu Thương cùng Cố Tích Triều ở chung một chỗ, mấy năm đầu, quan hệ hai người là: như keo như sơn, như đường như mật ngọt.
Tuy rằng đôi khi cũng có hờn có giận, có tiểu biệt, nhưng luôn rất nhanh sẽ lại giống như tình này thiên hoàn địa chuyển cũng không chia.
Nhưng tình huống lần này hoàn toàn không giống trước kia.
Thích Thiếu Thương ở thư phong Kim Phong Tế Vũ lâu đã gần một tháng, bị vô số sổ sách sự vụ phiền đến, quả là muốn lên đỉnh tháp nhảy xuống! Nhưng Cố Tích Triều vẫn như cũ không nói lời nào, cũng chính là Thích Thiếu Thương, trong phạm vi mười trượng quanh lâu nội, một bước cũng không được tiến vào.
Khi Phương Ứng Khán gặp lại Thích Thiếu Thương, Thích Thiếu Thương tóc tai rối bù, râu ria cũng mọc đầy, lộ ra đôi mắt thâm quầng hốc hác, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-bien-kinh-truong-doan-su-he-liet/764581/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.