Đệ tứ chương: Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi (1)
(rượu nho bồ đào ngon phải uống bằng chén dạ quang)
(Nguyệt: lại là thơ sao a T_T, tác giả này thực quá thích ngâm thơ đi)
Lý Thái Bạch có câu:
“Kim tôn thanh tửu đấu thập thiên
Ngọc bàn trân tu trực vạn tiền.” (2)
(Quỳnh:
Chén vàng rượu quý uống suốt mười ngày
Mâm ngọc mỹ thực đáng giá vạn quan.)
Thế nên với cuộc sống xa hoa như Thích Thiếu Thương, nói theo lời của tiên lão nhân gia, lão thật sự là thấy được anh hùng, thấy đến tột cùng, Đại đương gia thực đúng với lời răn dạy của nho gia, chỉ có hai câu là nhớ rõ đến không thể nào quên. Một câu phải “Thích sắc cùng tình”, một khác câu là “Thực cần tinh, quái cần tế.”
(Quỳnh: ăn phải ngon, mặc phải đẹp).
Câu đầu không cần phải nói, Cố Tích Triều đã sớm lĩnh giáo. Còn câu sau thì Thích Thiếu Thương luôn luôn đại thán:
“Ta chỉ cần lòng* ta thỏa mãn.”
Vì thế, hắn đối với mỹ tửu, mỹ thực đều thập phần chấp nhất. Nếu nói có thể đã đạt tới cái cảnh giới làm cho người khác nghẹn họng, trân trối nhìn cũng không phải ngoa đâu. Trình độ có thể tương đương so sánh với chấp niệm mê luyến của hắn đối với Cố công tử rồi.
Ai ai trong thành đều biết, Thích đại đương gia ăn toàn hảo mỹ thực nha, thậm chí đã thỉnh cả vị trù sư nổi danh tới làm chưởng quản trù phòng tại Thích phủ. Mà Đại đương gia cũng rất hảo mỹ tửu, bất luận là lục xà tửu, nữ nhi hồng, trạng nguyên hồng(3)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-bat-thi-oan-gia-bat-tu-dau/100690/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.