Điểm thúy sai đầu phượng,
như ý mã não hồng,
ngàn tái ngọc lục bảo,
vạn năm hổ phách đông.
(Trên đầu cài phương thúy
Khảm như ý, mã não hồng.
Cùng thiên lục ngọc bảo,
Hổ phách tụ ngàn năm.)
Thật có thể nói là phục trang tinh xảo, phú quý ngàn cân….
Thích Thiếu Thương chỉ đơn giản đứng giữa một địa phương rực rỡ muôn màu, có thể khiến cho nữ tử thiên hạ thét chói tai, mê đắm say lòng. Giờ phút này hắn lại lăng lăng ngơ ngác nhìn một cái vòng tay treo chuông nho nhỏ, suy ngẫm cùng suy ngẫm.
“Đại đương gia, ngài vừa mắt cái nào ta sẽ gói ngay cái đó cho ngài.”
Câu chưởng quầy, quản lý châu tiệm báu đang ra sức cúi đầu khom lưng nịnh nọt vị tổng lão bản nhà mình.
“Loại vòng nào có thể mang vừa vào cổ chân ấy, tốt nhất nên có ngân chuông, vừa nhấc chân liền vang lên thanh âm nhẹ nhàng thanh thoát.”
“Ngài nói chí phải! Tặng quà cho tiểu oa nhi tất nhiên phải tặng vòng đeo chân. Có, tất nhiên sẽ có.”
“Không phải để tặng tiểu oa nhi, cái này…. Ân…. Làm loại lớn một chút đi.”
“Lớn một chút? Lời ngài luôn đúng nha! Các cô nương bây giờ rất chuộng vòng đeo chân, có thì dĩ nhiên có, chỉ là không có loại nào đính ngân chuông cả.”
Câu chưởng quầy gãi gãi đầu: “Bằng không, ta đem ngân chuông trên vòng đeo của tiểu oa nhi tháo xuống, gắn vào vòng lớn, ngài nghĩ thế nào?”
“Hảo!” Thích Thiếu Thương mừng rỡ, “Cứ làm như thế!”
Đều nói ba tháng xuân sắc, tháng tư xuân tàn. Cho nên Thích phủ gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-bat-thi-oan-gia-bat-tu-dau/100689/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.