Vì thế, buổi tối Tương Vân Hàng đầm đìa mồ hôi về nhà, thì Trang Liễu đã thu dọn xong hành trang của mình, đang ngồi chờ cậu.
Tương Vân Hàng, ngay cả mồ hôi cũng chưa kịp lau, đã trợn mắt há mồm, giang tay giang chân chặn cửa phòng “Cậu thế này là sao đây?”
Lại bỏ nhà đi?! Mẹ ơi, lần này mình đã cái làm gì đâu a!
Trang Liễu mềm mại nằm sấp trên túi hành lý, sợ Tương Vân Hàng nhận ra đây là cái gối ôm y chuẩn bị trộm đi. Sắp xếp cẩn thận từ ngữ, mới chậm rãi nói: “Tương Vân Hàng, tớ muốn về nhà… Trước đây là tớ không tốt, hại cậu không thể thành gia. Hôm nay nghe nói cậu đã tìm được đối tượng tốt, tớ cũng an tâm, các cậu ở đây sống tốt, ách… Sớm cho tớ ôm tôn tử (cháu)?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]