Lâm Vy lẽo đẽo theo sau Giang Túc. Nhìn bóng dáng người con trai vai đeo balo của mình, lòng cô thầm nghĩ, phải chăng do vào vai nữ sinh ngoan ngoãn quá lâu khiến cô bị nhập.
Nếu chiếu theo tính cách của cô khi trước, gặp ai dám dùng giọng hổ báo mà trêu chọc thì cô đã đánh cho quỳ lạy gọi ba rồi.
Còn bây giờ, chẳng những không ra tay mà cô còn nhìn anh ta vài giây, sau đó đứng lên đi theo.
Suốt cả quãng đường hai người đều im lặng, Giang Túc mải mê cầm điện thoại nhấn tanh tách, không biết đang nhắn tin với ai.
Lâm Vy cách anh khoảng nửa thước*, đi được tầm mười phút, sau khi qua đường, cô mới nhận ra là... anh dẫn cô bỏ trốn về tiểu khu họ ở.
Họ đi thang máy lên tầng, khi dừng lại, Giang Túc ra ngoài trước.
Hành lang rất yên tĩnh nên khi ngang qua nhà Trần Nam Châu, có thể loáng thoáng nghe được tiếng đánh bài ầm ĩ bên trong.
Giang Túc nhập mật mã rồi đẩy ra. Anh không vào nhà mà lười biếng dựa lưng vào cánh cửa, nhìn cô bạn nhỏ hàng xóm đang chậm chạp theo sau, anh hất cằm về phía nhà mình: "Vào đi."
Lâm Vy hơi do dự, sau đó sải bước vào nhà Giang Túc.
Giang Túc: "Balo."
Lâm Vy quay đầu, thấy Giang Túc cởi balo ra đưa cho cô.
Cô nhanh chóng vươn tay nhận lấy rồi ôm gọn balo vào lòng.
"Ngủ ngon." Giang Túc lại nói.
Không cho Lâm Vy thời gian phản ứng, anh lùi ra ngoài rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-cau-to-noi-la-xong/2125978/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.