Sau buổi chiều có gió, xuyên qua cửa sổ khép hờ, thổi lên khuôn mặt lạnh lẽo. Da thịt lộ ra bên ngoài bỗng cảm thấy đau đau.
Cảm giác này rất nhanh bị một cảm giác khác đến từ người trước mắt bao trùm, từ trên môi, cảm giác tê dại không ngừng tràn ngập kéo đến mọi nơi trong cơ thể.
Rõ ràng đã cách một lớp khẩu trang, môi dán môi, anh cũng không có một động tác dư thừa nào, Nam Âm cũng không rõ vì sao sức ảnh hưởng của cô so với những nụ hôn lúc trước càng sâu.
Giống như bị thiếu oxy dẫn đến một loạt phản ứng, cả đầu nặng trĩu, hỗn độn đáng sợ, môi bị chặn lại, mũi cũng bị khẩu trang ngăn chặn, cảm giác thở không nổi, gần như hít thở không thông.
Nam Âm cố gắng khiến cho chính mình bảo trì thanh tỉnh, giơ tay chống lên lồng ngực Giang Kinh Tá, muốn đẩy anh ra.
Như đoán được hành động của cô, ngay khi Nam Âm để tay lên ngực anh, Giang Kinh Tá nhanh chóng trở tay nắm lấy cổ tay Nam Âm, thuận thế đặt lên ván cửa ở phía sau.
Này còn chưa đủ, thời điểm Giang Kinh Tá lui lại một bước, Nam Âm trong lòng vui vẻ, cho rằng anh định buông mình ra, đầu nghiêng nhìn ra phía sau, thử giật giật cổ tay.
Hơi nóng thở ra, bờ môi mềm mại còn cọ lên chóp mũi, sau đó xuống môi, Nam Âm trơ mắt nhìn mặt Giang Kinh Tá, hay nói đúng hơn là dùng môi, đem khẩu trang của cô cọ xuống, vừa đúng kéo xuống cằm.
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-mot-chut/3590949/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.