Editor: Hi Văn 
Beta: Ù 
14 
Hai ngày trước, lão Trần này mang đôi giày bông hình cún nhỏ màu xanh ngồi tàu điện ngầm tới gặp tôi. 
Khi tôi nhìn thấy anh, lỗ tai cún trên chân anh còn lắc lư không ngừng. 
Tôi khiếp sợ mà nhìn chằm chằm chỉ vào con cún trên chân anh: “Anh điên rồi sao?” 
Anh trấn định mà nói với tôi: “Thời tiết lạnh quá, mẹ anh bắt anh mang cái này.” 
Tôi thật sự không cách nào tưởng tượng nội tâm cứng rắn lắm mới có thể thản nhiên làm lơ ánh mắt của mọi người, mang hai con cún mà còn ngồi lên tàu điện ngầm. 
15 
Lần trước tham gia hôn lễ anh trai, rất cảm động. 
Hiện trường hôn lễ được bố trí thành thế giới đại dương, hoa tươi cùng ánh đèn, chú rể mặc lễ phục nam sinh mỉm cười đi tới, nghênh đón cô dâu một thân váy trắng. 
Bọn họ quen biết với một đầu bếp món cay Tứ Xuyên không quá chính tông trong quán ở Singapore, sau đó lại tìm hiểu nhau rồi yêu nhau, trải qua rất nhiều biến cố, sau bốn năm ở bên nhau mới cử hành buổi hôn lễ này. 
Tôi thật sự cảm động, sau đó lại gửi tin nhắn và video ngắn cho lão Trần, tâm trạng thiếu nữ lan tràn cùng anh giải bày mình cảm động bao nhiêu, hôn lễ tốt đẹp bao nhiêu. 
Anh đột nhiên hỏi tôi: “Muốn sao?” 
Tôi sợ ngây người: “Hả?” 
Anh chỉ cười không nói. 
Tôi liền ngơ ngác mà tiếp tục hỏi: “Hả? Ơ? Anh nói gì?” 
Anh cười nói: “Chờ anh một chút.” 
Tôi giống con tôm luộc: “Anh, anh muốn cho em sao?” 
Anh hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-la-dieu-duy-nhat-em-biet-lam/996186/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.