Edit: Jindo
Beta: Ù
18
Có một lần cùng lão Trần cãi nhau, cụ thể nguyên nhân là gì cũng không nhớ rõ nữa.
Anh ấy chạy ra khỏi cửa đuổi theo tôi, gọi tên tôi không ngừng.
Tôi giận dỗi đi thẳng về phía trước, nhìn cũng không thèm nhìn.
Anh lập tức chạy tới giữ chặt lấy tay. tôi vùng vằng muốn rút tay về, lại nghe anh nhẹ nhàng nói: “Em nổi cáu xong chưa? Nếu xong rồi thì chúng ta về nhà thôi”
Nước mắt liền tí tách rơi xuống.
19
Tôi hỏi anh: “Em đi Bắc Kinh, anh ra nước ngoài, thế giới rộng lớn như thế, nhỡ đâu có một ngày anh muốn đi xa hơn, đến nơi đẹp hơn rồi anh không muốn quay về nữa thì sao?”
Anh không chút nghĩ ngợi, nghiêng đầu cười nói: “Thế giới rộng lớn như thế mà không có em bên cạnh thì anh đi làm gì?”
“Đi ngắm phong cảnh” Tôi nhỏ giọng nói: “Không phải là bên ngoài còn bao nhiêu cảnh đẹp sao”
Anh duỗi tay ra giữ chặt tay tôi: “Anh có một mình em là đủ rồi”
20
Có đêm anh ngủ mơ ác mộng, sau khi tỉnh lại liền vội vàng chạy sang phòng tôi, dọa tôi giật mình.
Tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra: “Anh sao thế?”
Anh đứng trong bóng tối, giữ chặt lấy tay tôi, thấp giọng nói: “Anh nằm mơ đêm đó không tháp tùng chủ tịch đi KTV, thế là cuối cùng không thể gặp được em”
Nghe vậy hốc mắt tôi liền ươn ướt, vừa buồn cười lại vừa cảm động.
21
Tôi và anh cùng xem một bộ phim, nam chính hiền lành ôn nhu đến kỳ lạ, câu chuyện tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-la-dieu-duy-nhat-em-biet-lam/996183/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.