Editor: Nghiên
Beta: Ù
Cứ nhìn anh như vậy
Dùng đôi mắt và khoảng cách giữa chúng ta
Tựa như gió/ Gió lại thổi
Nhàn nhạt / chậm rãi / nhẹ nhàng / nhìn anh
—— gặp gỡ trên đường
1
Lần đầu gặp lão Trần là vào một đêm đông.
Đêm đó những người bạn nam muốn ca hát, tôi kéo đầu tóc bết dầu đến mức có thể xào một đĩa cơm chiên trứng chạy về phía KTV. Một đường đi tôi đều lo lắng hình tượng của mình quá kém, cậu ta an ủi tôi: “Trời tối như vậy, ai thấy được cái đầu bết của cậu?”
Tôi tin.
Người bạn thân nam hô bằng gọi hữu, một đám người quen chen chúc với nhau, trong đám người này chỉ có người đàn ông họ Trần có vẻ lạnh lùng là tôi không quen biết. Sau đó mới biết anh là bạn cùng phòng của chủ tịch, chủ tịch nài ép lôi kéo mãi anh mới không tình nguyện đi đến đây ca hát.
Cũng bởi vậy, sau này trời xui đất khiến ở bên nhau, anh luôn tỏ vẻ biết ơn chủ tịch vì đã đưa anh ấy đi lên con đường tươi sáng—— đương nhiên, tươi sáng là bởi vì anh gặp được tôi.
Chỉ là có một ngày nọ khi tôi đắc chí hỏi lão Trần về ấn tượng đầu tiên anh dành cho tôi, thế nhưng anh lại trả lời: “Tóc bết bết, ăn mặc giống học sinh tiểu học”, tôi liền biết đời này tôi không thể tiếp tục tin tưởng người bạn thân nam kia nữa.
Tôi lắp bắp nói: “Rõ ràng họ Lưu kia đã nói trời tối nên không ai thấy đầu tóc bóng mỡ lợn của em!”
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-la-dieu-duy-nhat-em-biet-lam/996182/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.