“Phụt~” Kha Vi Khanh sặc nước bọt, trợn to mắt hỏi Tả Vô Tiếu: “Ngươi vừa nói gì? Dường như bản thiếu vừa nghe thấy một chuyện cực kì buồn cười.”
“Không có gì, cứ xem như ta chưa nói.” Tả Vô Tiếu nhìn bộ dạng kinh ngạc của hắn, biết nói ra sẽ lại phải cãi nhau thêm một trận nữa.
Kha Vi Khanh lườm một cái: “Đừng nghĩ ai cũng như mình, bản thiếu là người bình thường hết sức.”
Tả Vô Tiếu lắc đầu, không biết là tin hay không. Đến bờ biển, chợt thấy Thập Thất nói gì đó với một ngư dân đang chuẩn bị ra khơi, Tả Vô Tiếu nhìn nhìn Thập Thất khoác áo choàng mỏng, hỏi dò: “Người đó hẳn là thị vệ của Hình Bắc Minh, sao cử động của hắn lại có vẻ chậm chạp?”
Kha Vi Khanh híp mắt lườm: “Ngươi theo thì theo, đừng giở trò với bản thiếu, thăm dò ít thôi.”
Không biết Thập Thất làm sao thuyết phục được Cốc Duy Kinh, khiến Cốc Duy Kinh đồng ý cùng hắn xuống thuyền ra khơi. Trên con thuyền không lớn có Thập Thất, Cốc Duy Kinh, Ảnh Thất, Tứ Phương và chủ thuyền, đang định nhổ neo, Kha Vi Khanh dẫn Tả Vô Tiếu nhảy tới: “Chờ bản thiếu!” Vừa khéo lấp vào hai chỗ trống cuối cùng.
Ảnh Thất đánh giá Tả Vô Tiếu: “Vị này dường như chưa từng gặp, Kha công tử ngài không giới thiệu một chút sao?”
“À, đây là bằng hữu của bản thiếu ở Ly Hải, đến giúp đỡ, các ngươi cứ ra sức sai bảo hắn là được rồi, nghe lời lắm.” Kha Vi Khanh nói hơi chột dạ. Trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ve-sinh-banh-bao/2787815/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.