- Không!
Trần Phàm vỗ nhẹ vài cái vào lưng Lam Hiểu trong ngực hắn, sau đó ngẩng đầu, dũng cảm đối diện với Sở Mặc:
- Ta làm như vậy, thật ra không phải là vì bản thân ta. Ta không dám nói mình là một người vĩ đại tới mức nào. Nhưng ít ra, trong lòng của ta cũng không phải chỉ có thiện ác. Ta đã không nhỏ. Ta hiểu rất rõ chuyện gì là đúng, chuyện gì là sai. Chuyện này, bởi vì là vô số sinh linh của thế giới năm đại thiên. Thật ra bởi vì... cũng là những sinh linh của Thần tộc. Nhưng bọn họ sẽ không hiểu, cũng vĩnh viễn sẽ không cảm kích ta. Làm xong chuyện này, ta lại không bất kỳ đường lui nào. Ta sẽ vĩnh viễn gánh trên lưng cái dnah là một người phản bội. Nhưng không có vấn đề gì. Chí ít, ta hi vọng việc ta làm hôm nay, ở tương lai có thể có người cho bản thân ta một sự phán xét công bằng chính trực.
Sở Mặc cười rộ lên. Thật ra hắn rất muốn nói Trần Phàm có chút ngây thơ, có chút chủ nghĩa lý tưởng. Nhưng trên thực tế, suy nghĩ kỹ một chút, chính hắn làm sao không phải như vậy?
Bởi vì toàn bộ lịch sử đều là do người thắng viết ra!
Một trận chiến này, nếu như hạ giới thắng, như vậy Trần Phàm chính là một anh hùng vĩ đại thật sự! Là anh hùng vì thế giới này, bỏ ra sự hy sinh cực lớn.
Nhưng nếu như thắng lợi là Thần tộc, như vậy việc Trần Phàm làm ngày hôm nay, chính là sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866529/chuong-2669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.