Sở Mặc nhìn Lam Hiểu thản nhiên nói:
- Hơn nữa sau khi nàng trở về, lần này cũng không cần theo Trần Phàm tới nữa.
- Vì... Vì sao?
Tuy rằng Lam Hiểu cũng đủ thông tuệ. Nhưng giờ phút này nàng có chút mờ mịt.
Trần Phàm cười hắc hắc:
- Chủ nhân làm vậy là muốn bảo vệ nàng. Quay đầu lại nàng cứ đôt tất cả trách nhiệm lên trên người chủ nhân là được.
- Vậy còn ngươi?
Lam Hiểu ngơ ngác nhìn Trần Phàm.
Trần Phàm cười khổ nói:
- Muội tử ngốc, nàng thật sự ngốc rồi sao? Lẽ nào nàng không biết, sau khi ta đã lấy thứ này ra, còn quay về được sao?
- Vậy... Bá phụ bá mẫu bọn họ...
Lam Hiểu vẫn có phần khó có thể tiếp nhận sự thật này.
Trần Phàm lại muốn bán đứng ba gia tộc lớn, để n cho Sở Mặc cứng rắn lấy được bảy trăm vạn tinh thạch của ba gia tộc lớn. Vì thế, thậm chí ngay cả người nhà và bằng hữu của mình cũng không để ý!
- Cha ta sẽ kiếm cớ, dẫn theo nương ta và một số người trực tiếp đi theo ta.
Trần Phàm mặt không đổi sắc nói:
- Về phần những người khác, bọn họ cũng là trung tâm cao tầng trong ba gia tộc lớn. Không cần lo lắng cho bọn họ.
- Nhưng… vì sao?
Lam Hiểu nhìn Trần Phàm:
- Cho dù là hai người chúng ta không quay về, cũng không đến mức...
Lam Hiểu rất muốn nói, cũng không đến mức bán đứng gia tộc của mình!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866528/chuong-2668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.