Sở Mặc chớp chớp mắt, từ tốn nói:
- Cho nên, hoặc là, tứ đại giới các ngươi hoàn toàn đầu hàng, bồi thường tổn thất cho tất cả thế giới Bàn Cổ; hoặc là chúng ta sẽ đánh đến cùng. Cái gì tài nguyên khô kiệt... Mấy vấn đề này, ha hả, thực sự không tới phiên ngươi tới lo lắng. Ngươi nghe qua cái gì gọi là vua cũng thua thằng liều chưa? Chúng ta là thằng liều! Chọc giận ta rồi, ta dắt theo sinh linh cảnh giới Đại Tổ trực tiếp phá hủy thế giới Bàn Cổ, sau đó lưu lạc trong thế giới vô ngân tinh không này. Đến lúc đó, gặp sinh linh tứ đại giới các người thì giết! Làm một cường đạo cũng được, ngươi cảm thấy như thế nào? Cô nàng?
Đây là cái gì chứ?
Kinh Hồng cảm thấy mình sắp bị người này bức cho điên.
Y không ngờ dám gọi mình là cô nàng? Trời ạ… y có biết, dựa theo tuổi tác, bản thân mình đồng lứa với tổ tông của tổ tông của tổ tông y không!
Y dám gọi nàng là cô nàng? Đây là đang đùa giỡn chính mình sao?
Còn nữa, cái gì vua cũng thua thằng liều? Cái gì làm tên cường đạo...
Cái này cái này cái này, Đây giống như lời một Chúa Trời nói ra sao? Đây rõ ràng là một thủ lãnh côn đồ!
Kinh Hồng lúc này gần như hoàn toàn không biết bản thân mình nên nói gì mới đúng.
Nàng chỉ là ngơ ngác nhìn Sở Mặc, một lúc lâu, chỉ có thể nói ra một câu:
- Ngươi khốn kiếp!
Sở Mặc nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866342/chuong-2482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.