Y làm như vậy, lẽ nào toàn bộ sinh linh thế giới Bàn Cổ đồng ý sao?
Đổi lại là tứ đại giới, nếu như tứ đại Chúa Trời muốn làm như vậy, cho dù chỉ tiêu phí một phần một trăm toàn bộ tài nguyên, vậy thì những thiên nhân đó cũng tuyệt đối không đồng ý chuyện hoang đường này đâu.
Thẩm Khê ở một bên nói:
- Cũng chính là nói, thế giới Bàn Cổ bên này nhiều nhất cũng chỉ có thể bố trí thêm một pháp trận, sẽ không có pháp trận thứ hai, đúng không?
Kinh Hồng lắc đầu, cười khổ nói:
- Chưa chắc.
Mọi người tất cả đều xạm mặt lại.
Lam Quang lão tổ có chút không dám tin nói:
- Lẽ nào Sở Mặc dám đem toàn bộ tài nguyên thế giới Bàn Cổ tiêu hao hết sao, sau đó giết chúng ta? Giết hết đám người chúng ta, chẳng lẽ tứ đại thiên giới sẽ tha cho y sao? Sẽ không phái thêm người đến công kích sao? Huống hồ chi … tứ đại Chúa Trời còn chưa ra mặt mà! Cho dù lần này y có thể hoàn toàn đánh bại chúng ta, chúng ta tứ đại thiên giới bên đó cũng không phái người đến đây sao. Nhưng thế giới Bàn Cổ của y… cũng đã trở thành một thế giới suy kiệt! Cũng sẽ trở thành một vùng đất chết, mặc dù thành một đại thiên giới, cũng là một thế giới sắp tử vong, như vậy … có ý nghĩa gì?
Toàn bộ mọi người đều không nhịn được gật đầu, bọn họ đa phần đồng thuận với phân tích của Lam Quang lão tổ. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866338/chuong-2478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.