Đám người Lam Quang lão tổ thấy việc này xảy ra nhưng không thể nào ngăn cản, bởi vì bọn họ đang toàn lực chống đỡ phòng ngự này.
Lam Quang lão tổ tức giận chửi ầm lên:
- Các ngươi đều ngu sao? Càng nhiều người vào, cùng nhau vận công chuyển pháp, sau đó làm phòng ngự lớn lên không phải là xong sao?
Thẩm Khê cũng rống giận:
- Đừng đánh nhau nữa! Các ngươi đều là thần tiên! Thần tiên cao quý nhất! Các ngươi là sinh linh cao cấp nhất trên đời này
Tuệ Thiên nhịn không được thở dài một cái, cũng nói:
- Các ngươi không phải người dốt nát ngu muội … vì sao biểu hiện của các người ngược lại lại giống loài người như vậy?
Kinh Hồng không nói gìnhưng sắc mặt tái xanh. Hiển nhiên, cảnh tượng trước mắt này, công kích cực lớn đến thứ gọi là niềm kiêu hãnh của thiên nhân trong nàng.
Trước đây không lâu, dưới cái nhìn của nàng, chuyện như vậy chỉ xảy ra ở thế giới loài người.
Thậm chí vì tranh đoạt một chút quyền lợi, đám người kia có thể đánh chết đánh sống. Nàng chưa từng nghĩ qua, chuyện như vậy, một ngày kia lại xảy ra ở trong tộc thiên nhân của mình.
Quả thực tình trạng xấu xí đến mức khiến người ta không thể tin nổi!
Tuệ Thiên than nhẹ:
- Cái này... Kỳ thực là nhân tính. Thần tiên thần tiên... cảm thấy tôn quý như thế nào, cuối cùng cũng là người.
Kinh Hồng lãnh đạm nhìn gã, nói:
- Đến lúc này nói những lời đó có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866337/chuong-2477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.