Sau đó, Sở Mặc bắt đầu giảng kinh, hắn không có làm cho bất kỳ người nào thất vọng, vừa lên tới, nói... chính là luân hồi!
Lúc này giảng kinh, Sở Mặc ước chừng đã giảng ba năm!
Hắn trong ba năm này trích dẫn kinh điển, thuận miệng nói ra được một câu, là kinh điển thực sự!
Tùy ý ra một ví dụ, đều khiến người khác tỉnh ngộ.
Trong quá trình ba năm nay, có nhiều người đã đột phá ngay tức khắc!
Cũng có nhiều người, đã lĩnh ngộ được loại đạo của chí cao vô thượng này, loại cảm giác này thật sự là quá tuyệt vời!
Thậm chí trong lòng của rất nhiều người đều sinh ra cảm giác: Đã sớm sáng tỏ, nhưng ý niệm đã chết!
Sở Mặc giảng kinh không có những điều thâm sâu, hắn hóa phức tạp thành đơn giản, đem tất cả Đại Đạo phức tạp xóa sạch một loạt.
Cuối cùng, hắn nói với mọi người:
- Đại Đạo vô biên, con đường này không có bờ bến, chỉ cần tâm không mệt mỏi, như vậy vẫn có thể kéo dài con đường này đi về phía trước. Sau đó, đem tất cả mọi thứ của bọn ngươi ghi chép lại thành sách, dùng để tạo phúc đời sau. Ta hy vọng một ngày kia, những đứa trẻ non nớt này, khi vừa mới biết chữ, có thể đọc được những đạo lý này! Có thể lĩnh ngộ được đạo và pháp của chí cao vô thượng.
Lúc này, trong hư không truyền đến một tiếng niệm phật:
- A di đà phật, lời ấy của công tử, đại thiện! “
- Vô Lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866311/chuong-2451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.