Thậm chí một số thế hệ trẻ bên ngoài vương tộc, đều đang hoài nghi, con người Sở Mặc cuối cùng có từng tồn tại trên thế giới không.
Nếu không, tại sao năm tháng vô tận trôi qua vẫn chưa từng có bất kỳ tin tức gì của hắn?
Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y cũng sắp xuất hiện rồi.
Hai nàng sà vào lòng của Sở Mặc, không ngừng rơi lệ.
Các nàng ấy vô số năm qua thật sự là rất nhớ Sở Mặc, năm tháng trôi qua, tu vi và cảnh giới của các nàng từ lâu đã đến một cảnh giới, loại cao nhất, loại cảnh giới này, tâm tình bình thản, một lần bế quan là hơn mấy ngàn vạn năm.
Loại cảm giác này thực ra rất cô đơn. Tuy Sở Hiên và Sở Đồng thường về thăm các nàng, nhưng sự cô đơn này vẫn không có cách gì giải quyết.
Điều duy nhất khiến Các nàng phải tiếp tục chèo chống, thực ra chính là đợi Sở Mặc.
Ôm hai vị thể tử của mình, trong lòng Sở Mặc thực ra là có chút áy náy, nhất là đối với Thủy Y Y.
Khi hắn luân hồi lần đầu tiên, không cưới Thủy Y Y, cho Thủy Y Y một cuộc sống độc lập. Nhưng bây giờ ôm Thủy Y Y trong ngực, trong lòng Sở Mặc trong lúc bất chợt đã hiểu ra.
Thực ra... Vẫn rất yêu!
Loại tình cảm đó căn bản cũng không phải là thời gian và không gian có thể dứt bỏ được!
Cho nên, hắn nhẹ giọng nói:
- Xin lỗi!
- Chúng ta đều hiểu!
Hai tỷ muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866310/chuong-2450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.