Vu Hồng gào lên mắng chửi nhưng động tác cũng không hề chậm, điên cuồng giết chóc.
Trong quá trình đó, hai người đều kinh ngạc. Mỗi khi giết chết một con, dường như có một chút sức mạnh rót vào trong cơ thể bọn họ.
Sự phát hiện này làm cho hai người vừa kinh ngạc vừa vui sướng.
Lợi ích đó trước đây bọn họ chưa từng được nhận.
Hai người giết càng thêm hăng say, ở đây ước chừng đã giết bảy, tám ngày mới có thể dọn sạch đám kiến đó.
Cũng may mà những con kiến đó chỉ có phòng ngự cảnh giới Đại tổ, không khó khăn như đối đầu với tu sĩ Đại tổ bình thường. Nếu không đối mặt với bầy kiến điên cuồng này, hai người cũng chỉ có thể cắm đầu mà chạy thôi.
Đến cuối cùng, hai người đều không có hình tượng đứng đó nhìn nhau gượng cười.
- Quá khó rồi!
Vu Hồng hít sâu một hơi, trước đó cả thở cũng không có thời gian.
- Chỉ có điều rất gây nghiện.
Sở Mặc nhìn Vu Hồng, ta có thể cảm giác được tu vi của ta có sự tăng lên không nhỏ.
- Ở đây giết mấy thứ này lại có biên độ tăng tiến lớn vậy. Ở đây tu luyện là một lựa chọn tốt đấy chứ.
Vu Hồng cười hì hì, chỉ có điều lập tức gã lại tự mình cười khổ nói:
- Chỉ có điều bắt ta ở đây ngày ngày tu luyện, ta đoán chẳng mấy chốc sẽ phát điên mất. Nơi này làm cho người ta cảm thấy rất bị đè nén.
Sở Mặc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866259/chuong-2399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.