Hai Thái thượng Cổ tổ của đạo tặc Toa Lan cũng không do dự tiếp tục ra sát chiêu. Bọn họ muốn đánh chết Sở Mặc, không buồn để ý đến sinh tử của chính mình.
Giữa bọn họ và Sở Mặc có thâm cừu đại hận. Mối hận đến tận tâm cam, mãi mãi không quên.
Ầm ầm ầm! Mấy đòn đánh mạnh mẽ đánh thẳng vào Sở Mặc. Công kích bậc này tuyệt đối ở mức cao nhất. Trong thông đạo, ngoài trừ hai vị tồn tại siêu nhiên kia không có người nào có thể để mặc nó.
Bất quá, khi mấy công kích này chuẩn bị tới gần Sở Mặc, thiên kiếp Thái thượng vô tận trên trời đã bao phủ lấy Sở Mặc rồi.
Thiên kiếp này là một đám thiên lôi màu vàng. Màu vàng chói lóa khiến người ta không dám nhìn thắng. Đây chính là thiên kiếp của Thái thượng.
Toàn bộ mảnh đất cực hàn bị ánh sáng màu vàng này bao phủ. Công kích của bảy Thái thượng cũng trực tiếp bị đám sấm sét này nuốt mất, bảy Thái thượng không thể xác định tình trạng hiện giờ của Sở Mặc.
Nhưng có một việc bọn họ biết, đó là tất cả bọn họ đã bị cuốn vào rồi. Vì phía trên đỉnh đầu của họ đều đang có một biển sét lớn chuẩn bị đánh xuống.
- Chết tiệt!
- Tên tiểu súc sinh này, ta không để yên cho ngươi đâu!
- Sao thiên kiếp lại đến nhanh vậy chứ?
- Chúng ta bị hắn lừa rồi. Tên tiểu súc sinh này đã chuẩn bị từ trước, không phải cưỡng ép xúc động thiên kiếp đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866130/chuong-2270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.