- Quả nhiên thực lực của tên tiểu súc sinh này rất mạnh. Tốc độ của hắn lại cùng trình độ với chúng ta.
Dạ Vô Tình khiếp sợ nói.
- Hắn không trốn thoát được đâu. Nếu thích thì cho hắn kiệt sức mà chết luôn.
Dạ Vô Pháp cắn răng nói.
- Từ lúc hắn rời khỏi pháp trận kia thì hắn chỉ có một con đường:chết.
Một Thái thượng của đạo tặc Toa Lan nghiêm mặt nói.
- Tùy tiện một người trong chúng ta có thể nghiền chết hắn rồi.
Một Thái thượng của gia tộc Minh Hà tiếp lời.
Bất quá mặt hai Thái thượng đạo tặc Toa Lan cứng đờ, bọn họ không đủ tự tin giết được Sở Mặc.
Dù hai người bọn họ cùng đánh thì bọn họ cũng không nghĩ mình có thể đánh chết Sở Mặc, thậm chí lòng tin tất thắng cũng chẳng có. Người chưa từng đánh nhau với Sở Mặc vĩnh viễn không biết hắn mạnh mẽ và đáng sợ như thế nào. Đương nhiên, hai người này tuyệt đối không nói.
- Sao tiểu súc sinh lại chạy đến chỗ gia tộc Hàn Băng nhỉ?
Dạ Vô Pháp rất nhanh phát hiện điểm không thích hợp.
- Hắn hoảng hốt chạy bừa thì sao? Sáu tên Thái thượng Cổ tổ của gia tộc Hàn Băng đều đang bị kẹt giữa pháp trận phong ấn, chưa ra được đâu.
Dạ Vô Pháp đoán.
- Có bẫy không?
Một thủy tổ đạo tặc Toa Lan cau mày. Lão từng bị thua thiệt nhiều trên tay Sở Mặc nên rất cảnh giác với hắn.
- Bẫy gì chứ? Rõ ràng hắn hoảng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866129/chuong-2269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.