Tu vi đời trước của hắn dù gì thì vẫn chưa đạt tới cảnh giới thái thượng, dẫu là đã dự định sẵn, nhưng vẫn không thể làm hoàn toàn tròn vẹn được. Nếu không phải thái thượng Vô Cực nhắc nhở hắn, thì tới giờ hắn còn chưa nhớ nổi chuyện này.
Lúc này, Sở Mặc mới nhìn lại cái túi trong tay, nghĩ bụng ông giàthái thượng Vô Cực này nếu đã nhắc nhở hắn rồi, thì còn cho hắn cái túi làm gì?
Sở Mặc dùng thần thức nhìn thoáng qua những thứ trong túi, lập tức liền ngây dại. Ở trong đó là một thế giới rộng lớn vô cùng hoàn chỉnh. Tuy nhiên, trong thế giới này không có bất cứ sinh linh nào ngoài một gốc đào già cắm rễ ngay chính giữa. Một thân cây, một thế giới!
Trên cây mọc nhiều quả đào nhiều không đếm xuể.
Giờ thì Sở Mặc mới hiểu ra, cây đào già này chính là do thái thượng Vô Cực tự tay trồng! Cái gì mà không ở nơi này, vốn là gạt người!
Ông già kia… không phải không đáng tin, y làm việc vẫn khá đáng tin cậy. Nhưng mà lại là một lão ngoan đồng chính hiệu. Nếu không phải gặp tận mắt, ai sẽ tin thái thượng Vô Cực trấn áp vận khí của cả thế giới lối đi sẽ là người như vậy?
Sở Mặc trao đổi vài câu với cây đào già mới biết, thì ra, cây đào này… cũng đến từ thế giới bên ngoài!
Nó chính là một hạt giống mà người nọ mang tới thế giới này năm xưa! Sau đó lại được tặng cho thái thượng Vô Cực. Rồi thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866089/chuong-2229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.