Thế mà bây giờ, một người ở cảnh giới chí cao vô thượng đó lại đang bị cắm trên cột cả cao vạn trượng, sau đó lại bị người ta luyện hóa, rút đi sức mạnh nguyên thần.
Cảnh này khiến người ta phải sợ hãi. Dù là người một nhà nhìn thấy cũng không rét mà run.
Bất quá chẳng mấy chốc, bọn họ cảm thấy mảnh đất phía dưới cóchút biến hóa.
Nguyên bản vốn là một mảnh tử địa, phế tích dần dần bắt đầu xuất hiện sinh cơ.
Cả đám nhìn lên cái đầu, lập tức hiểu ra. Không ngờ Sở Mặc lại dùng sức mạnh nguyên thần rút ra từ Đông Phương Vân Lạc để tái sinh mảnh đất này. Thủ đoạn này, năng lực này mới thật sự là thứ nghịch thiên.
Đôi mắt của Lão Hoàng lóe lên, nó ngửa mặt lên trời sủa một tiếng. Gâu! Cả người nó trọc lóc, thế mà giờ bắt đầu có một lớp lông mao màu nhạt. Mỗi một sợi lông đều rực rỡ ánh sáng. Nó là trung khuyển thủ gia, nhà còn nó còn. Nhà có sinh cơ, nó cũng sẽ khôi phục sức sống. Sinh cơ này mạnh hơn bất cứ loại thuốc nào trên thế gian.
Vốn Đông Phương Vân Lạc còn tưởng Sở Mặc muốn hỏi lão cái gì đó, lão có thể nhân cơ hội đưa ra một số yêu cầu, ví như cho lão được chết thống khoái. Nhưng không nghĩ Sở Mặc còn chẳng thèm nói, vừa trở về liền treo đầu lão lên cái “cột cờS, sau đó bắt đầu luyện hóa. Khi từng chút sức mạnh nguyên thần bị luyện hóa dần dần, Đông Phương Vân Lạc cảm thấy sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866036/chuong-2176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.