Điều này thoạt nghe thì có chút mơ hồ, dù sao vương tộc họ Sở cũng đã diệt vong được trăm vạn năm. Nhưng thực tế, thứ mà người tu hành tin tưởng nhất… lại chính là trực giác này! Nếu ngay cả âm thanh số mệnh họ nghe cũng không hiểu, thì họ căn bản còn không có tư cách bước chân vào giới tu hành.
Con chó già đại hoàng móm răng trụi lông vẫn canh giữ bên cạnh Sở Mặc, một bước không rời, căn bản là không thèm quan tâm đến ai khác. Duy chỉ có với Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y là đại hoàng còn thấy cóchút nghi ngờ, vòng quanh các nàng hai vòng, sau đó ve vẩy cái đuôi, liền trở về bên cạnh Sở Mặc.
Cũng không biết là nó đã nhận ra thân phận kiếp trước của hai vị này, hay là nhận ra thân phận nữ chủ nhân đời này của họ.
Người bầy tôi già thực ra cũng đưa mắt về phía Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y mấy lần, nhưng không nói gì thêm. Trực tiếp sắp xếp cho đám đông.
Chớ nhìn y chỉ có một mình, chớ thấy y đã già tới mức này, nhưng sắp xếp công việc vẫn đâu vào đấy, bình tĩnh, hơn nữa, phong độ ưu nhãtrên người y còn khiến người ta không kiềm hãm được mà sinh lòng cảm phục.
Di chỉ vương tộc họ Sở quá lớn rồi, nơi này là khu vực trung tâm nhất, hầu như mọi kiến trúc đều có trận pháp hùng mạnh bảo vệ. Năm xưa dù bị phá vỡ, nhưng sức mạnh của những trận pháp kia vẫn còn. Cho nên rất nhiều cung điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866024/chuong-2164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.