Dù trải qua luân hồi chuyển thế, vẫn chỉ cần liếc mắt đã nhận ra được chủ của mình.
Phần ân tình này, tình nghĩa này đủ để khiến trời đất và vạn vật sinh linh cảm động.
Bọn con khỉ cũng không phải sinh linh loài người, toàn bộ không nhịn được ngoảnh mặt đi nơi khác, vành mắt có chút hồng hồng. Con khỉ nháy mắt nhớ tới thời gian khi còn ở bên Thái Thượng năm xưa, lục đại thánh cũng cùng nhớ lại tuổi trẻ của chúng. Thời gian trôi qua, có ai còn nhớ ngôi nhà ban đầu của mình?
Nơi đó biến thành dạng gì, ai có hay? Phải chăng nửa đêm tỉnh giấc, mới giật mình thấy trong giấc mộng?
Một đám tu sĩ tu luyện tới cảnh giới cực cao, bị một con chó già trên mảnh đất di chỉ của vương tộc họ Sở làm cho cảm động.
Thậm chí loại đầu sỏ trước giờ chưa cúi đầu như Thiên Không lão tổ lúc này cũng đỏ hoe hai mắt.
- Khụ khụ…Phía sau cung điện đột nhiên truyền tới từng tiếng ho khan già nua, sau đó, một giọng nói dường như vọng về từ vạn cổ mang theo chút không dám tin vang lên.
- Thiếu gia… là ngài đã về nhà đấy ư?
Vào thời khắc này, sâu trong linh hồn Sở Mặc hoàn toàn bị một luồng ký ức tới đột nhiên chiếm lấy.
Trước mắt hắn phảng phất phỏng chiếu lại hình ảnh từ vạn cổ xưa!
Hình ảnh kia rất hỗn loạn, cũng rất nhập nhòe, dường như có thể tanbiến bất cứ lúc nào.
Nhưng chỉ thoáng cái, Sở Mặc đều nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866023/chuong-2163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.