Cho nên, cũng chỉ có thể đối mặt! Cũng chỉ có sinh linh đã đến cấp bậc đó mới có thể thật sự hiểu: sự bất đắc dĩ trên thế gian cho dù khi nào, nới đâu, thật ra cũng không thật sự biến mất.
Một vài khi ngẫm lại, ban đầu lúc còn ở nhân giới, người phàm chỉ có thể sống vài thập niên là tối đa, cả đời tuy ngắn ngủi nhưng cũng rất đặc sắc.
Tuổi thọ của con bướm chỉ có vài ngày, dưới cái nhìn của nhân loại, cảm giác đó quả thực quá bi thương, tràn ngập thương cảm. Nhưng ai dám nói hồ điệp không được vui vẻ? Bởi vì mấy ngày thôi đối với nó đã là trọn đời. Tâm tình hôm nay của Sở Mặc thật ra đã rất bình tĩnh.
Hai thê tử bên người, quá trình tìm được các nàng mặc dù có khúc triết nhưng so với hắn tưởng tượng thì dễ dàng hơn rất nhiều.
Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y cũng vô cùng hài lòng. Hai nàng từ lúc bị Linh Thông Thượng Nhân dẫn đi đã quá lâu không được hài lòng như bây giờ. Cũng chỉ có ở bên cạnh Sở Mặc các nàng mới cảm thấy hài lòng, mới cảm thấy an tâm.
Cho nên, sống hay chết, vấn đề đó dưới cái nhìn của các nàng tuy cũng quan trọng nhưng đều xếp phía sau Sở Mặc. Nếu không được ởcạnh Sở Mặc, các nàng sống không bằng chết.
- Nghe nói Phật Đà trấn thủ phương tây. Ta từng xem một tấm bản đồ cổ nói rằng Phương tây có một đại vũ trụ mênh mông, tên là Hoàng Thiên Đại Vũ Trụ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865984/chuong-2124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.