Những cổ tộc cao cao tại thượng kia sợ là hiện giờ có nằm mơ cũng không nghĩ tới, bọn họ đã bị người ta dòm ngó, biến thành mục tiêu nhất định phải bị lật đổ và thay thế.
Hơn một năm, rốt cuộc Sở Mặc cũng về tới địa phận của Thương Cổ thành. Sau đó, hắn âm thầm liên lạc với Cổ Băng Băng. Biết Sở Mặc trở về, Cổ Băng Băng cực kỳ hài lòng, đồng thời, nhận được lời nhắn của Sở Mặc, đã bí mật rời khỏi Thương Cổ thành, tới gặp ba người Sở Mặc.
Sau khi gặp mặt, Cổ Băng Băng mới biết vậy mà đại nhân vật trẻ tuổi của gia tộc Lạc Thủy là Lạc Hồng Nhạn cũng theo Sở Mặc tới!
Sau khi chào hỏi lẫn nhau, Cổ Băng Băng quan sát Sở Sở, sau đó lại nhìn Sở Mặc. Không khỏi kinh ngạc vì hai người quá giống nhau!
- Thực ra khi còn bé chúng ta từng gặp mặt hai lần.
Lạc Hồng Nhạn nhìn Cổ Băng Băng:
- Ta nhớ khi đó ngươi hay đi cùng với Lạc Lạc, ương bướng lên khiến ngay cả trưởng lão Lạc Thủy gia cũng phải đau đầu. Cổ Băng Băng nhìn thoáng qua Lạc Hồng Nhạn từ tốn nói:
- Theo ta được biết, dường như hơn phân nửa chuyện xấu mà Lạc Lạc làm đều là do ngươi đứng sau xúi bẩy thì phải?
- Nói bậy! Đây rõ là nàng nói xấu ta!
Lạc Hồng Nhạn phủ nhận liên tục:
- Chuyện như vậy sao ngươi nghe nha đầu kia nói được, nàng rất gian xảo, ta từ bé đã thích nghiên cứu các loại. Chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865964/chuong-2104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.