Ánh mắt Sở Mặc sáng ngời. Biện pháp này có thể giữ bản thân an toàn, còn ba viên huyết nguyệt và bốn ngôi sao thì để từ từ tìm cũng được. Sở Mặc vẫn có thể nhẫn nại chịu đựng.
Sở Mặc lấy hai ngôi sao Thiên Tuyền và Diêu Quang từ cổ điện ra, miễn cưỡng đưa chúng nó vào thế giới của Thương Khung Thần Giám.
Cũng may Sở Mặc đã chiếm được một ngàn tự thần văn nên có thể nắm chặt thế giới của Thương Khung Thần Giám trong lòng bàn tay nên mới đưa được hai ngôi sao vào trong đó, nếu không, hai sức mạnh này sẽ đối kháng nhau kịch liệt, không phải ai cũng có thể chịu được.
Nhìn vào năng lượng có thể thấy sức mạnh của hai ngôi sao không hề kém sức mạnh của Thương Khung Thần Giám. Ba thần long mang theo cổ điện rỗng đi phân tán lực chú ý của người Bắc Đẩu giáo. Sở Mặc thì tiến vào thế giới của Thương Khung Thần Giám bế quan tu luyện, dốc sức lĩnh ngộ một ngàn tự thần văn.
Thời gian lại cứ thế trôi qua, đảo mắt đã ba năm rồi. Trong ba năm này, Sở Mặc không hề rời khỏi thế giới của Thương Khung Thần Giám. Mặc cho người bên ngoài tìm thế nào cũng không thấy được bất cứ dấu vết gì của hắn.
Đến Bắc Đẩu lão tổ cũng hoàn toàn mất cảm ứng với ba ngôi sao kia. Lão rất phẫn nộ, cũng có chút luống cuống nhưng cũng vô dụng.
Bắc Đẩu Đại Vực bị bao phủ bởi không khí căng thẳng. Các tu sĩ ởngoài Bắc Đẩu giáo đều tập trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865756/chuong-1896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.