Sở Mặc hoảng sợ, nhưng phản ứng của hắn cũng cực nhanh. Sở Mặc vừa vận hành Thiên Ý Ngã ý, một phần tinh thần quyết, một lượng tinh thần lực ầm ầm xông ra, đánh bay luồng sát khí kia.
Rầm rầm rầm! Nhiều tiếng nổ vang lên. Lại có tiếng rồng ngâm, công kích bị dừng lại. Sở Mặc nhìn thấy ba con rồng đứng ở ba phía đang tròn mắt nhìn hắn đầy hồ nghi.
Ba tinh thần long đơ người, nhất là con trấn thủ Thiên Khu. Nó thậmchí không biết người này tiến vào điện lúc nào. Hiện tại nó chỉ biết, trên người người này có một sức mạnh khiến nó phải thần phục.
Hai con khác cũng trừng mắt nhìn Sở Mặc.
Lúc này, con đứng ở giữa, cũng là con mạnh nhất, đột nhiên mở miệng:
- Ngươi là người phương nào? Sao trên người ngươi lại có tinh thần lực? Hay ngươi đã lĩnh ngộ được thần văn rồi?
Ba con rồng không công kích Sở Mặc nhưng chúng phát hiện, dù có đánh, Sở Mặc cũng không sợ. Sở Mặc không hiểu điều gì đang xảy ra, nhưng nghe con rồng hỏi, hắn vẫn đáp:
- Đúng thế thì sao?
Nói xong, Sở Mặc còn bộc phát một chút tinh thần lực. Thân thể hắn lập tức rực sáng chói lòa.
Ba tinh thần long đột nhiên hóa thành ba người trung niên, cung kính quỳ xuống trước mặt Sở Mặc nói:
- Long Nhất, Long Nhị, Long Thất, bái kiến chủ nhân.
Sở Mặc bị cảnh tượng trước mặt làm cho choáng váng. Hắn nhìn ba đại hán trung niên trước mắt, vò đầu bứt tóc hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865755/chuong-1895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.