Bên này hai huynh đệ Tuyết Vô Lệ và Tuyết Vô Tình ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ cơ bản không biết xảy ra chuyện gì.
- Ca, huynh nói chuyện này có phải liên quan tới việc con khỉ kia thoát khỏi vây khốn hay không?
Tuyết Vô Lệ hỏi.
Hai huynh đệ này đều là thiên kiêu thật sự. Bọn họ không ngốc, lại càng không ngu. Từ cử chỉ khác thường của cha mình có thể cảm nhậnđược tính nghiêm trọng của chuyện này.
Tuyết Vô Tình hạ giọng nói:
- Cha sau khi trở về từ Sân Thí Luyện thì dường như bị trọng thương. Tuy là ông ấy chưa nói nhưng ta đoán, chuyện này... Tám chín phần mười có liên quan đến mấy người Lâm Hắc kia.
- Chỉ bằng bọn họ?
Tuyết Vô Lệ kinh ngạc nói:
- Làm sao có thể?
Tuyết Vô Tình hạ giọng nói:
- Đệ đừng quên con khỉ kia chạy ra từ chỗ nào.
- Khô Diệp...
Tuyết Vô Lệ mới chỉ nói hai chữ liền hoảng sợ ngậm miệng lại, sau đó vẻ mặt khiếp sợ:
- Làm sao có thể?
- Điều này là điều duy nhất ta có thể nghĩ đến để giải thích được. Nếu không vì sao cha không để chúng ta phát sinh gút mắc lần nữa với đám Lâm Hắc?
Tuyết Vô Tình thở dài nói.
- Lâm Hắc...
Tuyết Vô Lệ cắn răng nói:
- Chết tiệt!
- Về sau chắc chắn sẽ có cơ hội, nhẫn lại, thù bây giờ ngày sau tất báo!
Tuyết Vô Tình nói.
...
Huynh đệ ba người Sở Mặc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865681/chuong-1821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.