Thấy bọn họ, trong lòng Sở Mặc rất ấm áp, khẽ cười với bọn họ.
Hắn đang định nói chuyện, đã thấy hai huynh đệ đều ngạc nhiên nhìnvề phía sau lưng hắn.
Bên cạnh vũ trụ xa xôi vô tận, nơi sâu nhất trong cấm địa Khô Diệp, một vầng sáng mạnh mẽ bùng lên.
Luồng sáng đó, phảng phất như muốn đâm thủng trời cao!
Hơn một ngàn mặt trời cộng lại cũng không sáng như vậy!
- Trời ạ, đây là?
Khóe miệng Lưu Vân Phong co giật, không dám nói ra bốn chữ Đại Thánh xuất thế. Vì vậy nơi đây đã không an toàn nữa rồi, sau này nhấtđịnh sẽ có cao nhân tới điều tra.
Tử Đạo không lên tiếng, nhưng trong đáy mắt đã tràn ngập hào quang, loại uy phong này, mới là thứ y suốt đời theo đuổi!
Ầm!
Luồng sáng đó nháy mắt nổ tung giữa không trung.
Sau đó, một luồng sóng khí lan tỏa từ trong cấm địa Khô Diệp ra. Trong khoảnh khắc xóa đi mọi dấu vết. Thậm chí ngay cả dấu vết Tuyết Xuân Thu tiến vào cấm địa cũng không còn. Một bóng hình trực tiếp chạy ra khỏi cấm địa Lá Khô, bay thẳng vào trời cao vô tận.
Một cây gậy không biết to và dài cỡ nào, đâm ầm ầm lên sân thí luyện, tất cả mọi người ở khắp nơi trên sân thí luyện từ vùng ven tới mọi ngõ ngách đều nghe rõ một tiếng cười hô hố.
- Ha ha ha ha ha… bọn già đại vũ trụ La Thiên kia, ông đây đã trở lại rồi!
Trong nháy mắt, cả sân thí luyện im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865680/chuong-1820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.