Lá gan rất lớn
Trong lúc vô ý nghe được tất cả, trong lòng tiểu nhị quả thực khâm phục Sở Mặc đến mức phục sát đất.
Có thể chọc giận được Khương Thái Nguyệt nhẫn nhịn đến bây giờ vẫn chưa ra tay, đây dường như là người đầu tiên! Ít nhất trước đây, tiểu nhị đã vào Sân Thí Luyện 3 năm rồi còn chưa từng nghe nói có người có thể làm được như vậy.
Sở Mặc tựa vào ghế nhìn vẻ mặt tức giận của Khương Thái Nguyệt. Gương mặt giống như búp bê tinh xảo trắng nõn bị tức giận đến đỏ bừng. Nhưng Sở Mặc lại không có phản ứng dư thừa nào, vẻ mặt hư hỏng nói:
- Ta lại không biết cô.
...
Khương Thái Nguyệt đen mặt, hoàn toàn hết chỗ nói!
Lực sát thương của những lời này quá mạnh mẽ!
Người ta không biết ngươi, cho nên làm sao biết ngươi là người tốthay là người xấu? Có người xấu viết chữ “xấu” lên mặt mình sao?
Nhưng vấn đề là ngươi sao có thể không biết ta? Dựa vào cái gì không biết ta? Ngươi không thể không biết ta được!
Trong lòng Khương Thái Nguyệt sông cuộn biển gầm, lửa giận ngập trời. Nhưng một cô gái như nàng thật sự nói không lên lời. Tuy là trong lòng nghĩ như vậy nhưng nói ra, cho dù là nàng cũng sẽ cảm thấy điều đó quá tự kỷ.
Hít sâu một hơi, Khương Thái Nguyệt nhìn Sở Mặc, trầm giọng nói:
- Ta là con gái của Khương gia La Thiên, ta tên là Khương TháiNguyệt. Ta thề, ta không có ác ý gì!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865606/chuong-1746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.