Nhất định là không dám nói rồi!
Thanh niên mặc hoa phục vẻ mặt căng thẳng nhìn nữ tử mặc đồ trắng.
Nhưng nữ tử mặc đồ trắng dường như không phát hiện ra gã ta, đi thẳng về phía Sở Mặc cùng Diệp Thanh. Bên kia, trong mắt của thanh niên mặt hoa phục có vẻ may mắn, biết người ta không muốn chấp nhặt với mình. Mặt đỏ tai hồng cúi đầu, tuy nhiên tiếp đó lại hiếu kỳ ngẩng đầu lên, nhìn về phía Sở Mặc.
Nữ tử mặc đồ trắng đi thẳng đến trước mặt Sở Mặc và Diệp Thanh sau đó nhìn Diệp Thanh, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
- Từ khi ngươi vào thành, ta đã chú ý tới ngươi rồi!
Diệp Thanh vẻ mặt mờ mịt nhìn nữ tử mặc đồ trắng, trên mặt tràn đầy vẻ khó hiểu.
Sở Mặc ngồi ở đối diện Diệp Thanh cũng khẽ cau mày. Đại khái hắn có thể đoán ra thân phận của nữ nhân này. Thông qua biểu hiện vừa rồi của thanh niên hoa phục, nữ tử mặc đồ trắng này rất có thể là gì mà người thứ mười trong Thiên bảng – Khương Thái Nguyệt. Còn đánh bại Cơ tiểu Thiên Vương? Cơ tiểu Thiên Vương? Nghe thấy họ này, Sở Mặc không nhịn được nhíu mày, Hơn nữa lại nghe thấy được mấy chữ hoàng thất càng làm cho Sở Mặc không biết nói gì. La Thiên hoàng tộc thật đúng là âm hồn không tiêu tan. Chẳng lẽ mình vừa mới đi vào Sân Thí Luyện đã phải đối mặt với họ sao?
Nhưng người nữ nhân này đi tới trước mặt mình là có ý gì?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865605/chuong-1745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.