Diệp Thanh nghĩ chỉ có thần trong truyền thuyết mới có thể tự nhiên biến ra một căn nhà gỗ đẹp như vậy.
Nàng nhìn Sở Mặc, mặt dại ra hỏi:
- Công tử là thần sao?
Sở Mặc lắc đầu:
- Ta không phải thần. Sau tỷ cũng sẽ làm được. Vào trong xem một chút đi, chúng ta có khá nhiều chuyện cần trao đổi đấy.
Diệp Thanh rung động, mờ mịt theo Sở Mặc vào nhà gỗ. Sở Mặc chỉ vào phòng mình nói:
- Đây là phòng của ta. Bên này còn hai gian nữa chưa có người ở. Tỷ có thể tùy ý chọn lấy một gian.
Diệp Thanh ngơ ngác nhìn bố trí trong phòng, có rất nhiều đồ nàng chưa từng thấy bao giờ, thậm chí đến nghe cũng chưa nghe luôn chứ đừng nói đến là biết nó để làm gì hay dùng như thế nào.
- Chỗ này… có nữ nhân đúng không vậy?
Diệp Thanh nhìn một số đồ, theo bản năng hỏi. Tuy nhiên lập tức, nàng thấy mình quá thất lễ, định xin lỗi.
Sở Mặc cười nói:
- Đúng vậy. Đó là thê tử của ta. Giờ nàng không có ở đây.
- Từ ánh mắt của công tử có thể thấy ngài rất yêu vợ, rất nhớ vợ.
Thanh âm của Diệp Thanh trở nên thấp hơn.
- Không sai, nàng là người mà ta yêu nhất.
- Vậy… vì sao hai người lại không ở cùng nhau thế?
Diệp Thanh đánh bạo hỏi.
- Có rất nhiều nguyên nhân. Nhưng nhất định sau này chúng ta sẽ ở cạnh nhau. Sở Mặc nghiêm túc nói.
- Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865588/chuong-1728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.