Vài người ở đây đều theo bản năng nhìn Sở Mặc. Bọn họ tưởng Sở Mặc ra tay nhưng nghĩ lại, điều đó cơ bản không thể nào.
Chí Tôn trẻ tuổi kêu lên một tiếng cực kỳ thê lương thảm thiết:
- Ai... Ai dám đánh ta?
- Súc sinh!
Một tiếng quát khẽ vang lên trong hư không. Sau đó một bóng dáng già nua chậm rãi xuất hiện ở hư không.
Đây là một lão già vô cùng nhếch nhác, nhìn qua còn có dáng vẻ say lờ đờ mông lung. Mặc quần áo cũng rách tung toé, tóc không biết mấy trăm năm không tắm gội, khuôn mặt rậm râu nhìn không thấy mặt đâu. Một lão già khọm khẹm như vậy nếu nhìn thấy trên đường, tất cả mọi người tránh còn không kịp.
Rõ ràng chính là một lão ăn xin, lão quỷ rượu mà.
Nhưng đây là chỗ nào? Đây là hư không trong vũ trụ mênh mông vô tận! Nơi như này ngay cả là Chân Tiên đều không thể tới!
Lão già ngậm điếu thuốc chỉ còn lại một cánh tay cầm tẩu hút thuốc, nhìn lão già khọm khẹm, thử dò xét cẩn thận cả nửa ngày rồi cả người lập tức ngây ngẩn, bùm một tiếng quỳ xuống, đau buồn nói:
- Đại lão gia!
Người cao gầy tuy là chỉ còn lại một chân nhưng vẫn ngã quỵ xuống đất, run rẩy kêu lên:
- Đại lão gia!
Nguyệt Khuynh Thành ngây dạiKỳ Tiêu Vũ cũng ngây dại.
Thanh Long cũng ngây dại.
Lão già khọm khẹm này... ông ta là ai vậy?
Sở Mặc đơ tại chỗ, nước mắt của hắn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865499/chuong-1639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.