Bất quá nghĩ đến người cải biến vận mạng của mình, nó lại lắc lắcđầu, ánh mắt kiên định. Nó nhìn một vòng, không thấy có gì dị thường mới nhanh nhẹn đi vào một hẻm nhỏ.
Tận cùng hẻm nhỏ có một gian phòng trong khá toang hoang. Tên nhóc đi tới cửa, hơi do dự, rồi lại quay lại, đi đến một tửu quán.
Trong tửu quán chỉ có một chưởng quầy đang ngủ gà ngủ gật. Nhìn thấy nó đi vào, chưởng quầy lập tức tươi cười:
- Ôi, Nam Ca đến đấy à. Lại đến lấy rượu phải không?
Tên nhóc gật đầu:
- Đúng vậy. Cho ta hai lượng, à không, nửa cân rượu nhé, thêmhai cân thịt bò chín nữa.
Nói xong lấy ra một ít bạc vụn đặt lên quầy.
Chưởng quầy cười nói:
- Lần trước ngươi vẫn còn tiền thừa đó.
Nó cười hì hì:
- Không sao, đưa thì cũng đưa rồi, ta lại chẳng thiếu tiền.
Chưởng quầy cảm thán:
- Nam Ca, đã nhiều năm rồi, ngươi đâu cần thường xuyên chiếu cố cái lão sâu rượu kia đâu? Ngươi thường xuyên mua rượu cho lão nhưnglão đâu có quan tâm…
- Năm đó ông đã cứu ta.
Tên nhóc nhìn chưởng quầy nói:
- Nên ta sẽ chiếu cố ông cả đời.
- Mệnh ông ta cũng tốt thật đó, lại gặp được người có ân tất báo như ngươi.
Chưởng quầy vừa lấy rượu vừa cảm thán.
- Không phải ông ta mệnh tốt, mà là ta mệnh tốt.
Tên nhóc khẽ mỉm cười, không giải thích nữa, cầm rượu cầm thịtđến cái phòng cũ nát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865395/chuong-1535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.