Tốt ở chỗ nơi này có thể tìm thấy nhiều cơ duyên khó lòng tưởng tượng nổi, sở hữu tinh khí bên ngoài không sánh kịp. Chỉ cần không phải ngu xuẩn, về cơ bản đều có thể tu luyện đến cảnh giới cực cao.
Nhưng chuyện xấu là, cả đời cũng đều bị vây khốn tại nơi này, hoàn toàn không có cách nào ra ngoài được. Những tin tức mà họ có được, đều lấy từ số lượng tu sĩ đông đảo từ bên ngoài đổ xô về đây cứ sau mỗi ba ngàn năm. Nhưng cuối cùng những tu sĩ đó cũng là phải rời đi, nhanh thì mười ngày nửa tháng, lâu thì ba đến năm năm, đều phải rời khỏi Thiên lộ. Lúc ấy, các tu sĩ là con dân trên Thiên lộ cũng chỉ đành trơ mắt nhìn họ rời đi. Sau đó, thế giới lại trở về một mảnh vắng vẻ như cũ.
Nơi này, giống như một nhà giam, còn bọn họ… thì chính là những tù nhân bị nguyền rủa, đời đời kiếp kiếp đều không thể tự do.
Cho nên từ sâu trong nội tâm, những tu sĩ là dân bản địa Thiên lộ đều rất ghen tị với những tu sĩ bên ngoài. Một vài người cực đoan thậm chí còn oán hận! Biên Khai Vũ, cũng chính gã Đế Chủ bậc ba kia, là một trong số những tu sĩ căm hận người thuộc thế giới bên ngoài đó. Cho nên, khi một tùy tùng của Long Thu Thủy là Triệu Đông Minh tìm y, chỉ cần dùng năm trăm vạn thiên tinh thạch cực phẩm là đã có thể mua chuộc, sai khiến y giết Sở Mặc rồi!
Ngay thời khắc Sở Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865267/chuong-1406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.