Sát thủ đã không giết được Sở Mặc, đến Tần Khiếu Thiên mà cũng không giết được Sở Mặc? Hắn là con cưng của trời sao? Không phải chỉ là một đứa con cháu nhà họ Sở ư? Lại còn là thằng con hoang chẳng biết nhảy từ đâu ra nữa! Người như vậy mà lại có thể tỏa sáng rạng rỡ trên Thiên lộ? Dựa vào đâu chứ?
Trong lòng Khổng Hoành Nghĩa cũng vô cùng khó chịu, hầu hết linh vũ Khổng Tước xinh đẹp nhất và lợi hại nhất trên người y đều bị Sở Mặc lấy đi, hai cánh cũng bị đôi nam nữ chó má Sở Mặc và Thủy Y Y chém rụng. Tuy rằng hiện giờ cánh và linh vũ mới đã mọc ra, nhưng uylực thì kém hơn trước kia nhiều lắm. Nay y thậm chí còn sắp vuột mất cả tư cách giữ danh hiệu đại nhân trẻ tuổi nữa, nếu đối thủ là một đại nhân trẻ tuổi, thì tám chín mươi phần trăm là y phải chịu thua. Mà vốn ban đầu, trong đám đại nhân trẻ tuổi thì con công này cũng được coi như kẻ nổi bật.
- Sở Mặc…
Nỗi hận đối với Sở Mặc trong lòng Khổng Hoành Nghĩa cũng mãnh liệt cực kỳ.
Bấy giờ, từ biển sấm sét trên bầu trời phương xa kia chợt bùng nổ vô vàn tia sáng không sao nhìn trực tiếp được, ánh sáng này mãnh liệt đếnvô cùng tận.
Cho dù là Đế Chủ cũng không dám dùng mắt nhìn trực tiếp.
Đến rồi!
Tất cả mọi người nhắm chặt hai mắt, thầm nghĩ trong lòng.
Một bóng dáng lao từ biển sáng kia ra. Đầu hắn đầy tóc đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865265/chuong-1404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.