Hai tiểu gia hỏa thiên kiêu tuyệt thế kia… vẻ mặt Hồng Nguyệt vui mừng nhìn nam nữ trẻ tuổi này, trên mặt mang nụ cười vui vẻ. Nàng cũng không nói cho hai người, trà này là lá cây Thiên Đạo chế thành không sai, nhưng lại được luyện chế từ nhóm lá cây Thiên Đạo mới được sinh ra.
Nói một cách khác, cây Thiên Đạo chế thành trà cũng đã là bảo vật vô giá rồi, mà trà hai người Sở Mặc và Sở Thanh uống hết lại là thế gian có một không hai!
Trên đời này, người có thể uống được trà này chỉ ít ỏi có mấy người. Mà trẻ tuổi lại chưa bao giờ có.
Vật có trân quý cũng cần có người chia xẻ, có người tán thành nó mới có thể quý báu. Nếu không nó vĩnh viễn cũng chỉ là vài miếng lá trà mà thôi.
Cho nên Hồng Nguyệt một chút cảm giác đau lòng cũng không có, cho dù đây là vài miếng cuối cùng của nàng.
Sở Mặc và Sở Thanh ở nơi này của Hồng Nguyệt, bọn họ tự nhiên sẽ không biết giờ khắc này trên bản tin đã nổi lên sóng to gió lớn.
Cuộc chiến đấu vừa mới chấm dứt kia quả thật giống như gió lốc đáng sợ, nhanh chóng thổi quét qua toàn bộ giới tu hành!
Cái gọi là mười năm gian khổ học tập không người biết, một khi thành danh cả thiên hạ đều biết.
Tên của Sở Mặc sau khi đánh xong trận chiến này hoàn toàn truyền khắp toàn bộ giới tu hành. Bất kể là vòng tròn tu sĩ cao nhất hay vòng tròn tu sĩ bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865177/chuong-1316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.