Mọi người ở bốn phía im lặng, một số người cũng thấy ngượng ngùng. Giữa bọn họ trước đó còn có không ít người từng có ý niệm này trong đầu đó.
- Sở công tử đại nhân đại lượng...
La Minh ấp úng nói. Sở Mặc khoát tay chặn lại:
- Nhưng các ngươi thật rất không đáng được tha thứ. Bởi vì cho tới tận hôm nay, các ngươi vẫn cảm thấy năm đó là các ngươi xui xẻo. Nói cách khác, mãi cho tới hôm nay, các ngươi vẫn không có cảm giác bản thân mình làm sai cái gì. Tâm tính này của các ngươi thật ra giống với phần lớn mọi người: Không thích nghĩ lại lỗi lầm của mình. Lúc chiếm được lợi ích thì cao hứng, không giành được ích lợi thì căm hận người khác, chưa bao giờ cảm giác là mình vô sỉ.
Sở Mặc nói xong nhìn hai người:
- Nếu các ngươi muốn ta chủ trì công đạo cho thì ta đây sẽ cho các ngươi một công đạo.
Càng ngày càng có nhiều người tụ tập qua đây, muốn biết có chuyện gì xảy ra. Tin tức nhanh chóng truyền ra, mọi người phản ứng không giống nhau.
- Ha ha, thật sự là xui xẻo mà, theo đuổi phụ nữ đuổi tới cả trước mặt kẻ thù ngày xưa, quan trọng nhất là kẻ thù cũ quá lợi hại... hoàn toàn không thể trêu vào, ha ha ha ha!
Có người vui sướng khi người gặp họa.
- Hai cái đồ không biết sống chết!
Đây cũng là vui sướng khi người ta gặp họa.
- Sở công tử là một nhân vật lớn có thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865103/chuong-1241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.