- Ma quỷ!
- Cây đao kia cũng là một thanh ma đao!
- Sở Mặc là ma tộc chính tông!
- Chỉ ma tộc… mới có thủ đoạn này!
Rất nhiều tu sĩ Gia Cát đều rống lên giận dữ, mắt trợn trừng trừng, nhưng đa số… lại cắm đầu bỏ trốn.
Gia chủ đã chết, bọn họ còn ở lại đây cũng chẳng thể mang đến kếtquả gì tốt đẹp cả.
Hơn nữa, lúc này hình tượng bất khả chiến bại của Sở Mặc đã ăn sâu vào trong đầu họ rồi!
Sở Mặc đuổi theo sau, triển khai sự đuổi giết vô tình dành cho đám tu sĩ nhà Gia Cát, hắn không để Thí Thiên tiếp tục uống máu vì lo lắng, sẽ có tu sĩ Gia Cát đem chuyện này loan lên khắp bảng tin.
Tuy rằng thần khí uống máu chẳng phải điều gì kỳ lạ, những tu sĩ hùng mạnh chân chính đều biết đây là việc quá đỗi bình thường. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ… không phải mọi tu sĩ trên đời đều biết chuyện này. Hơn nữa, người có ác ý với hắn thực sự nhiều lắm.
Không sợ chuyện xấu, chỉ sợ kẻ xấu.
Một khi tin tức này bị bộc lộ trên bảng tin, như vậy ắt sẽ có đầy rẫy tu sĩ “chính nghĩa” nhảy ra chỉ trích hắn, chuyển hướng đề tài vu cho hắn là ma tộc.
Hắn không sợ chiến đấu, nhưng lại chẳng muốn mất công mất sức vì cái lý do vớ vẩn này chút nào.
Chớ nói chi hắn còn muốn đi cứu Kỳ Tiêu Vũ. Cuộc tàn sát vô tình tiếp tục không ngừng, có mấy tu sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865067/chuong-1205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.