Giới Linh gật gật đầu:
- Đúng vậy, những Chí Tôn được chôn cất trong Quy Khư kia, đềutừng là đồng minh của gia tộc ngươi. Vị đại tiền bối chôn cất giữa Quy Khư, y chính là… ông nội của ngươi.
Cơ thể của Sở Mặc không nhịn được mà run bắn lên.
Hắn nhớ tới năm ấy khi tiến vào Quy Khư, những Chí Tôn trong mấy ngôi mộ lớn kia đều không thèm để ý đến hắn, nhớ tới cảnh tượng sau khi bộ xương khô khổng lồ mang hắn tiến đến vùng cấm địa đó, đến Chí Tôn cũng phải dừng lại.
Hóa ra, được chôn cất ở nơi ấy… là ông nội của hắn. Sau đó, Sở Mặc ngẩng đầu, nhìn Giới Linh:
- Hay nói một cách khác, kỳ thật, gia tộc của ta đã bị tiêu diệt rồi, đúng không?
Nhất thời Giới Linh không biết nói gì cho phải.
Sở Mặc lại nói:
- Rồi các ngươi… trên thực tế đều là người của mẹ ta, ở lại nơi đây chờ ta, là để chăm sóc ta, đúng không?
Giới Linh lại im lặng, trong ánh mắt lộ ra vẻ thương cảm nhàn nhạt.
- Cho ta biết chi tiết hơn một chút đi.
Sở Mặc im lặng hồi lâu, thở phào một hơi, ánh mắt chớp lên vài tia sáng, nhưng lập tức, lại khôi phục bình thường, nhìn Giới Linh và Vũ Vi trước mặt:
- Những gì các ngươi nói được, đều nói hết cho ta nghe đi.
Câu chuyện cũ thực ra cũng không phức tạp.
Thế giới này, vốn là một vũ trụ khổng lồ, không có phân chia Thiên Tiên Linh Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865023/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.