Độc Cô Ý mèo già hóa cáo, vừa nghe thấy ẩn ý trong lời nói, lập tức liền chắp tay, khom người thật thấp:
- Mong Phục công tử thứ cho chúng ta vì sốt ruột báo thù, mọi việc lão phu tất thảy gánh vác! Sau này, lão phu nhất định chuẩn bị lễ vật trịnh trọng, thỉnh tội với công tử!
Độc Cô Ý không nói thỉnh tội với Phục gia, mà là với Phục Ngọc. Đương nhiên Phục Ngọc rất rõ ràng ý tứ bên trong.
Độc Cô Sơn tuy chẳng thể coi như môn phái lớn, nhưng gốc gác cũng không nông! Lễ trọng trong miệng bọn họ cũng chẳng thể là những thứ xoàng xĩnh tầm thường! Cứ như vậy, Phục gia vừa không mất thể diện, có thể nói với bên ngoài rằng vì có nguyên nhân nên Độc Cô Sơn mới làm vậy, hơn nữa còn xin lỗi tử tế! Mà Phục Ngọc y cũng thu được chút lợi lộc. Đây đúng là cả nhà cùng vui mà!
Nghĩ thầm trong lòng, Phục Ngọc kiêu ngạo gật đầu, nói:
- Nhìn ra được, các ngươi xác thực là rất căm hận người phụ nữ này. Theo lý thuyết, hẳn ta nên giao nàng cho các ngươi, mặc các ngươi xử trí…
Độc Cô Ý nghe xong đoạn đầu cảm thấy vô cùng vui vẻ, nhưng tiếp theo y liền cảm thấy không đúng, bình thường mà nói vậy, phía sau nhấtđịnh còn có từ “nhưng”.
Quả nhiên, Phục Ngọc nhìn y nói:
- Nhưng cô gái này có quan hệ với một công tử trong nhà họ Phục ta. Cho nên, ta cũng không thể cứ vậy mà đem nàng giao cho các ngươi được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865013/chuong-1151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.