Sở Mặc liếc y một cái:
- Trên người ngươi vẫn còn ba chiếc nhẫn trữ vật nữa, sở dĩ ta còn có kiên nhẫn nhắc ngươi, là bởi vì ta hãy muốn hỏi ngươi vài chuyện, chưa định giết ngươi ngay. Nếu ngươi còn giở trò, ta sẽ giết ngươi ngay lập tức!
- A!
Mập mạp gào lên đầy tuyệt vọng, sau đó đem ba chiếc nhẫn trữ vật còn lại lôi ra. Lúc này đây, bộ mặt của y mới thực sự là thà chết còn hơn.
Phong ấn trên nhẫn trữ vật chẳng mạnh chút nào, Sở Mặc tiện tay liền hủy được. Sau đó dùng ý niệm thoáng lướt qua năm chiếc nhẫn này. Đến Sở Mặc cũng không khỏi bị lượng lớn của cải làm cho hoảng sợ. Trong năm chiếc nhẫn này, chí ít phải có hơn trăm vạn tiên tinh cực phẩm!
Trên Tiên giới, khoản tiền đó cũng coi như số của cải động trời rồi! Cho dù mang lên Thiên giới, cũng được tính là có của, đủ khiến lắm kẻ thay đổi sắc mặt.
Sở Mặc nhếch nhếch miệng, nhìn mập mạp cười nói:
- Ngươi giàu nhỉ?
- Ta là người phụ trách tài vụ của Đạo môn...
Mập mạp trả lời với vẻ mặt đờ đẫn. Tổn thất số của cải này, cũng đã coi như lấy đi nửa cái mạng của y rồi. Tuy nói nhất định y cũng chuẩn bị đường lui ở nơi khác, đủ để cam đoan cả đời không phải lo cơm ăn áo mặc. Nhưng so với khoản của cải này mà nói, thì chỉ là chín trâu mất một cọng lông mà thôi. Sở Mặc tiện tay ném cho Lâm Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864999/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.