Từ lúc gặp đến giờ, hòa thượng này luôn làm chủ dẫn dắt mọi chuyện. Hiện giờ, Sở Mặc không nhịn được nữa, tiến hành phản kích, nếu không chắc sẽ bị đối phương dắt mũi mất.
Hư Độ hơi ngẩn ra, nhìn Sở Mặc thật sâu nói:
- Thí chủ ngại tiểu tăng nhiều chuyện sao?
- Đúng đấy. Ở trong trần thế, ai dám nói mình không có tạp niệm. Tiểu sư phụ là người xuất gia, đáng lẽ càng phải thông thấu hơn người khác chứ. Đầu tiên ngươi dùng kinh văn nhiễu loạn tinh thần của ta. Sau lại hiện thân, làm rối loạn suy nghĩ của ta. Ta hỏi ngươi, ngươi muốn làm gì?
Hư Độ giật mình, cười khổ:
- Khó trách sư phụ ta nói ta chưa tu đến nơi đến chốn. Ta còn không phục, hiện tại xem ra sư phụ nói đúng rồi.
Nói xong, ánh mắt dịu dàng chuyển thành sắc bén lnh hoạt. Tiểu sư phụ nhìn Sở Mặc bằng ánh mắt sắc như dao, nói:
- Nghe sư phụ nói sắp tới có một thánh nhân trẻ tuổi đến đây. Tiểutăng không phục, trên đời này chỉ có đạo tặc, làm gì có thánh nhân. Giờ thấy thỉ chủ sát nghiệt đầy người, vô duyên với thánh. Tuy nhiên, theo thuyết pháp của sư phụ, người đó có thể là ngươi. Nên tiểu tăng càng không phục, muốn lĩnh giáo một chút.
Thánh nhân trẻ tuổi á?
Sở Mặc dại ra, tự nhủ, người kia nói mình sao. Khoa trương quá rồi. Hắn cũng không nghĩ mình là thánh nhân gì đó. Nên chắc chắn, thánh nhân trẻ tuổi kia không phải là hắn.
Hư Độ nói xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864978/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.