Dù còn sống, cũng chưa chắc đã có thu hoạch. Không phải do bọn họ khinh thường đám tán tu kia, nhưng trước đây đã có nhiều đệ tử Huyết Ma Giáo cũng ngã xuống chỗ này rồi. Thậm chí, trong đó có cả một trưởng lão ngoại môn Đại Thừa kỳ đỉnh cao nữa đó.
- Sư huynh, ngươi nói đám người kia có thể mang đến tin tốtkhông?
Một nữ tử khoảng ba mươi tuổi đứng nhìn cửa vào di tích, đôi mày thanh tú nhíu lại, vẻ mặt chờ đợi.
- Ha ha, đây là lần đầu tiên sư muội ra khỏi môn phái chấp hành nhiệm vụ như thế này phải không?
Một nam tử cao gầy nghe vậy cười cười, nhìn thiếu phụ phía trước. Mặt nàng cũng không tệ, nhưng ngực lại bằng phẳng.
- Có thể sống sót đã là một kỳ tích rồi…
- Vậy… đám người vừa rồi không phải đi chịu chết ư?
Mắt thiếu phụ mở lớn, nhìn nam tử cao gầy nói:
- Bọn họ đều biết mà.
- Chim chết vì ăn, người chết vì tiền. Sư muội, ngươi ở lâu trong môn phái, lại có chức vị cao nên ngươi không thể hiểu được sự thiếu thốn của đám tán tu. Những người đó có thể vì một chút tài nguyên mà bán đứng cha ruột hay giết người huynh đệ của mình, tặng tỷ muội cho người khác.
Thiếu phụ không dám tin, thì thào:
- Sao có thể như vậy được chứ?
- Nên với nhiệm vụ thuê thám hiểm di tích, luôn luôn có tán tu sẵnlòng đi chịu chết. Dù bọn họ biết rõ trong di tích vô cùng nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864974/chuong-1110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.