Sở Mặc không chờ bọn họ trả lời, chỉ dùng ngón tay chỉ mặt đất trống, kích động nói:
- Các ngươi là một đám bất hiếu, đến đền thờ của tổ tông cũng phá? Tốt xấu gì Bình gia cũng là đại quý tộc quyền quý ở Linh giới, thếmà cũng chẳng để tâm đến mặt mũi. Trong tổ địa lại không có đền thờ tổ tông? Chỗ này còn là tổ địa sao? Hay là, các ngươi là một đám quên nguồn quên gốc, chẳng nhớ được tổ tông của mình là ai rồi?
Gia chủ Bình gia:
- …
Một đám trưởng lão của Bình gia:
- …
Bọn họ ngơ ngác nhìn Sở Mặc, bị chửi đơ người. Hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần, thầm nghĩ: ngươi là gì của Bình gia chứ? Chỉ là mộtngoại nhân có tư cách gì chạy đến đây nói thế?
Sở Mặc lại lớn tiếng quát:
- Hôm nay gia tới, chính là muốn đập đền thờ tổ tông, phá hủy linh mạch của Bình gia các ngươi. Hiện tại đền thờ đã bị các ngươi dỡ hết rồi. Đúng là một đám vô sỉ, không muốn để ta vừa lòng mà.
- …
Người Bình gia hoàn toàn co quắp khóe miệng, trợn mắt há mồm nhìn Sở Mặc.
Trưởng lão vừa chỉ trích Sở Mặc kia hoàn toàn ngốc luôn, nghĩthầm: hóa ra ta quá ngây thơ. Đây là lần đầu tiên thấy người có tướng mạo tốt như vậy lại lật mặt như chong chóng, thuần thục đến thế.
Gia chủ của Bình gia tức đến mức hộc máu tại chỗ. Mặc dù ai cũng biết Sở Mặc đến làm gì nhưng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864914/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.