Lão tổ Bình gia thở dài:
- Khó mà nói. Trừ khi chính Sở Mặc chủ động buông tha. Nhưng điều này có thể sao? Lúc trước chính các ngươi cũng không có suy nghĩ buông tha cho người ta còn gì.
Một trưởng lão yếu ớt lên tiếng:
- Lão tổ tông, ta nghe nói bên người Sở Mặc mỹ nữ như mây. Chúng ta có thể…
- Ngươi câm mồm!
Gia chủ Bình gia tím mặt:
- Mệt ngươi còn nghĩ ra cái chủ ý tồi tệ như thế. Dù Bình gia có thế nào cũng không có chuyện đưa nữ nhân để cầu hòa. Lão tổ tông của Bình gia lại hơi hơi động tâm:
- Quá khứ không có không có nghĩa là hiện tại cũng không.
- A… Lão tổ tông… ngài… ngài…
Gia chủ Bình gia hơi phẫn uất.
- Việc này thì làm sao? Ngươi muốn đưa, người ta còn chẳng muốn nhận ý.
Lão tổ liếc mắt nhìn gia chủ Bình gia nói:
- Âu Dương Đồ nửa bước Luyện thần ở Âu Dương gia Khánh Phong thành không phải ngoan ngoãn đi làm người hầu cho Sở Mặc sao? Người ta là nửa bước Luyện thần còn làm được thế, nữ nhi củaBình gia cao giá hơn người ta chắc?
Gia chủ Bình gia giật mình, mặt tức giận nhưng không nói gì nữa.
Lúc này, có người vào báo:
- Không xong, không xong… Lão tổ tông, gia chủ, các vị trưởng lão… Sở… Sở Mặc đến rồi.
Thoáng chốc, cả đại sảnh trở nên tĩnh mịch.
Vẻ mặt mấy người ở đây đều rất đặc sắc. Mặc dù bọn họ vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864913/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.